NHỚ TRƯỜNG NHỚ BẠN

Ai có về thăm lại làng xưa,
Cho tôi gởi một vần thơ dại;
Bao năm rồi tôi chưa về lại,
Hoàng hôn xưa, c̣n nhớ mây ngàn.

 

Bạn bè tôi giờ biết ra sao,
Kẻ đất khách nhớ hoài Cố Quận;
Vài bạn hiền thiên thu giấc mộng,
Đời mênh mông, tựa sóng trùng dương.

Thầy Cô, bạn học, giờ mỗi hướng,
C̣n nhớ lũy tre, nhớ mái trường;
Nếu bạn về thăm ngôi trường cũ,
Nhặt giùm tôi, mảnh Ấu Thơ vàng.

Ngô Tuyết Quyên

Edmonton, Canada – 5/2005